Cuộc đời là những bữa ăn

Đăng vào
5 phút
Cuộc đời là những bữa ăn

Cách đây vài chục năm hồi mình chưa dậy thì, mình cũng hay suy nghĩ về tương lai. Hồi đấy đọc mannup, voz với mấy trang của mấy anh trưởng thành mà mình ngưỡng mộ thấy mấy câu chuyện, phân tích của các anh về những đức tính cần có, về cuộc đời hay về tương lai của một thằng đàn ông là mình thấm thía ghê lắm. Trăn trở đến tận 3 giờ sáng rồi quyết tâm từ ngày hôm sau phải rèn luyện bản thân, suy nghĩ chín chắn, chuẩn bị kĩ càng thời gian phía trước, trở thành chỗ dựa cho nhiều người. Cứ mỗi tuần như thế là sáng hôm sau mình lỡ điểm danh bóng chuyền 1.

Hè năm đó, sau mỗi trận world cup lúc 5h sáng, mình thay đồ rồi phóng 15km lên nhà thi đấu Bách Khoa để học bù thể dục. Cơ mà không sao, mình là đàn ông, hái trăng, hái sao cho người mình yêu sau này cũng phải làm được, học lại vài môn có thá gì.Rồi thì dăm ba năm cũng qua, dăm ba người bước qua cuộc đời, học lại thêm vài môn nữa (đương nhiên là thầy u vẫn không biết). Nghỉ bớt làm thêm, đêm đến xem stream của pew pew thay vì đọc mannup, vẫn ngủ lúc 3 giờ nhưng không phải vì suy nghĩ, trằn trọc, có chăng cũng thỉnh thoảng lo lắng không biết cuối kì này có thi qua được Hệ phân tán không, còn 2 buổi có nên đi học không hay nghỉ nốt để chứng tỏ lập trường.

Thời gian sau thì đồ án, chân cẳng, chớp mắt cái ngồi ở Tokyo, không kịp trưởng thành, vẫn chưa đủ bản lĩnh hái trăng, hái sao.Hồi cấp 2 suy nghĩ lớn lắm, cấp 3 vào Tổng Hợp cùng ông bạn, lớp 11, 12 học hành để lớp 12 đi thi Quốc gia, Quốc tế. Lớp 12, ông bạn được giải Nhì còn mình thì bỏ tuyển từ lớp 10 để theo đuổi đam mê ở 198 Lương Thế Vinh cùng vài ông bạn khác. Đến giờ thì suy nghĩ nhỏ lại nhiều rồi, không nghĩ đến việc thay đổi thế giới hay trở thành Nguyễn Hà Đông thứ 2 nữa, cũng không đọc mannup hay những trang viết về đàn ông phải thế này thế kia.

Bây giờ sáng dậy việc đầu tiên là check yahoo 天気, xem có mưa không để còn đạp xe đi làm, tối về đi siêu thị mất 30 phút để suy nghĩ ngày mai ăn gì, thêm 15 phút trăn trở vì 5 ngày rồi toàn ăn gà, thêm 5 phút để quay lại đặt hộp thịt bò lại vì đắt, 3 phút để nhẩm mỗi bữa có qua 600¥ không, hôm nào đến lượt thì nấu cơm rửa bát xong là 10h, ngồi viết nhật ký, lên insta cập nhật tình hình Ibra ở CLB mới là hết 1 ngày. Ngủ lúc 1h sáng và 7-8h hôm sau lại dậy bật yahoo 天気. Mình không nhớ lần cuối cùng mình nghĩ về việc phải chín chắn, dự định hái trăng, hái sao là từ bao giờ, không lên facebook up status về vấn đề học hành, sự nghiệp nữa vì bây giờ mối bận tâm lớn nhất là ngày mai ăn gì. Mà up lên facebook mấy chuyện đấy thì cũng không ai trả lời hộ được.Cuộc đời bây giờ gắn liền với những bữa ăn, nếu không làm ảnh hưởng đến bữa sáng của mình thì mình sẽ không làm gì ai và mọi thứ sẽ trở nên tươi đẹp biết bao nếu biết trưa mai ăn gì. Mà dạo này mình còn không ăn sáng nên càng không có gì do để làm gì người khác nữa.Sau này, có tìm được người ăn chung cũng sẽ rất biết ơn vì mỗi ngày tiết kiệm được 45 phút chọn đồ ăn và giải quyết được nỗi trăn trở với thịt gà, mình không hái trăng, hái sao hay viết ngôn tình nữa, chỉ đơn giản cần cố gắng để tiết kiệm được 8 phút cuối cùng là xong. Không ăn sáng, bữa trưa, bữa tối không phải đau đầu, đi làm về cùng nấu cùng ăn, 9h rửa bát xong lên nghe Hà Anh Tuấn với Mỹ Tâm nói chuyện, 11h lên giường, 12h ngủ (hôm nào ăn nhiều thịt bò thì 1h cũng được). Thế là viên mãn, chỉ cần trời không mưa nữa là thành thiên cmn đường.

Càng lớn, mà không phải lớn, càng già thì đúng hơn, mình suy nghĩ càng bé lại, chắc là hèn hơn hồi còn đọc mannup, vì với mình bây giờ đơn giản thì "cuộc đời là những bữa ăn".

TL;DR

  • Nếu bữa sáng của bạn không bị ảnh hưởng thì đừng nổi khùng lên với ai.
  • Không cần hái trăng, hái sao, chỉ cần tiết kiếm được 8 phút cho người giúp bạn tiết kiệm được 45 phút.
  • Cố gắng về ăn cơm cùng cả nhà, ăn thật nhiều canh chua rau muống và cà pháo nếu còn có thể.
  • Biết ơn và trân trọng những người nấu ăn cho mình (hay phục vụ đồ ăn cho mình) và nếu có thể, hãy cùng nấu với họ.