Nikko Shirane trekking 2578m
- Đăng vào • 15 phút
Núi Nikko Shirane (日光白根山) là núi lửa dạng tầng (stato-volcano) nằm giữa ranh giới 2 tỉnh Tochigi, Gunma và là một phần của vườn quốc gia Nikko. Với độ cao 2578m, đây là núi cao nhất vùng đông bắc và cũng là 1 trong 100 danh sơn của Nhật Bản.
FYI, nếu muốn tới hồ trên núi có trong anime Your name (君の名は) thì sẽ là núi Kusatsu Shirane 草津白根 (thuộc địa phận tỉnh Gunma) Khi lên kế hoạch đi do tình hình núi lửa nên tụi mình phải chuyển qua Nikko Shirane, nhưng với cảnh sắc ở đây cũng không thấy tiếc tẹo nào.
Cả nhóm 10 thanh niên ai cũng đã có kinh nghiệm leo núi nên khá thoải mái trong việc chọn course leo.
Cung leo được thiết kế với độ dài vào khoảng 10km với chênh lệch độ cao không quá lớn △604m・▽1115m nên với thời gian khoảng 7-8 tiếng các thanh niên ngây thơ tự tin có thể hoàn thành course leo này một cách ngon lành. Hậu quả ra sao thì mời anh chị em đọc tới cuối bài =))
Thời tiết Nikko vốn đã mát mẻ lại có cơn mưa đêm hôm trước làm không khí se se lạnh. Sau khi dậy sớm, ăn sáng, cả đoàn di chuyển tới suối nước nóng Yumoto (湯本温泉) và bắt tiếp xe bus tới trạm lên cáp treo Nikko Shirane (日光白根山ロープウェイ) để đi cáp treo lên điểm bắt đầu course D (2000m). Tới đây gió thổi mạnh và không khí ẩm khiến cảm giác giống như đang ở Sapa hay Tam Đảo, hơi rét 😅
Quán cafe 2000m có view rất đẹp và nhiều chụp đẹp , nên dù không leo núi các bạn cũng có thể dừng chân tại đây, vừa thưởng thức cafe, vừa ngâm chân trong khung cảnh đẹp mê ly rồi xuống bằng cáp treo cũng đáng 😄
Cũng chỉnh vì cảnh đẹp không thể không sống ảo và một phần chủ quan nên tụi mình đã tốn thời gian ở đây và bắt đầu leo chậm hơn kết hoạch gần 1 tiếng (anh chị em chú ý =)))
10:45 Xuất phát
Đoạn đường đầu tiên của cung leo núi khá vắng, có thể do dự báo thời tiết hôm đó trời sẽ mưa nên rất ít người leo. Đường lên dễ leo với độ dốc vừa phải, thích hợp cho các trail runners 🏃🏾♂️ Thảm thực vật ở Nikko Shirane rất đa dạng, có đủ từ các cây tầm thấp tới các cây thân cao cùng với không khí ẩm do cơn mưa từ đêm hôm trước làm mình nhớ tới Fansipan (không phải nhà thực vật học nên chỉ biết phân biệt cao thấp 😂)
Course lên đỉnh dành cho 初心者 (người mới leo) với độ khó moderate nên đường đi không khó, mất tổng cộng tầm 2 tiếng để lên tới đỉnh. Khoảng 30 phút trước khi tới đỉnh sương mù khá dày, chỉ nhìn được khoảng 5m phía trước mặt. Đây cũng là một trong những trải nghiệm thú vị trong chuyến đi này ☺️
12:30 Tới đỉnh + ăn trưa
May mắn thay, lên tới đỉnh đúng lúc mặt trời lên tới đỉnh, sương mù cũng tan bớt. Trước khi lên tới đỉnh không nhìn tới gì nhưng bất ngờ khi tới nơi, mặt trời lên đỉnh chiếu sương tan, cảnh vật tuyệt đẹp hiện ra trước mắt :)) Kiểu như phải mua vé, xếp hàng ngồi vào ghế đợi ngay ngắn rồi mới được kéo màn xem buổi diễn 😚
Cả nhóm tranh thủ chụp ảnh, ngắm cảnh và ... hóng gió, vì lên tới đỉnh rất nhanh nên các thanh niên cũng thong thả mới tìm chỗ an toạ rồi ăn trưa.
13:00 Xuống núi (or not really😅)
Sau khi ăn xong, cả đoàn tiếp tục hành trình xuống núi bằng cung A để đi qua 2 hồ nước trên núi: Midagaike và Goshikinuma. Trái ngược với đường lên, đoạn đường xuống khởi động bằng liên tiếp những dốc đá mà khó có thể đi xuống mà không dùng tay. Một số bạn đã bị đau từ đoạn này nên quãng đường di chuyển tiếp theo, tốc độ cả đoàn cũng bị chậm lại đôi chút.
Leo núi lúc đi lên cần sức khoẻ nhưng xuống núi mới nguy hiểm vì dễ bị chấn thương. Áp lực lên đầu gối, cổ chân và các cơ đều cao hơn, chưa kể đến khả năng bị lật cổ chân, trơn, trượt. Để hạn chế thì ngoài việc chăm chỉ tập luyện, các bạn cũng có thể giảm thiểu bằng cách mua giày leo núi chuyên dụng. Vì giày chạy tốt đến đâu cũng chỉ để chạy, giày leo núi dù là loại rẻ hơn cũng sẽ có thiết kế riêng giúp hạn chế chấn thương khi xuống núi.
Sau khi xuống tới hồ Midagaike, một số đoàn khác đã leo ngược lại để xuống núi bằng cáp treo hoặc đi đường khác ngắn hơn. Đoàn mình vẫn theo kế hoạch ban đầu đề ra, có điều lúc đó check lại bản đồ tại núi mới nhận ra mình sẽ phải leo thêm đỉnh Maeshirane(前白根) cao 2377m trước khi bắt đầu quãng đường xuống núi 🤣 Dù sao thì đến đó rồi chỉ còn đường tiến không còn đường lùi nên anh chị em thừa thắng lao tới hồ thứ 2 thôi. Đã chậm hơn 45p so với kế hoạch ban đầu (6h xuống chân núi) và do có thành viên bị đau nên mọi người đều xác định quãng đường tới sẽ vất vả.
Khi leo núi, đang chiều đi lên mà có đoạn đi xuống thì nản trí 1. Khi đi xuống mà nhận ra phải leo thêm 1 đỉnh nữa (cao gần bằng đỉnh cũ) thì nản 10 🤣
Sau khoảng 30p trekking thì cả đoàn cũng tới hồ Goshikinuma. Đúng với tên ngũ sắc thì tới mùa thay lá, mặt hồ, bầu trời, rừng cây sẽ tạo nên bức tranh tuyệt đẹp gồm 5 màu khác nhau. Tụi mình tới vào lúc giao mùa hạ-thu nên mới chỉ có ba màu xanh lá, xanh lục và vàng. Mà chỉ cần vậy thôi, cảm giác trekking cạnh mặt hồ rộng, nhìn bên phải là sườn núi sừng sững (2 tiếng trước còn ở trên đó) một bên là thảm cỏ cháy tắm nắng cuối chiều vàng ượm vẫn là một trong những khoảng khắc tuyệt vời nhất của bản thân trong năm nay. Được đắm mình trong thiên nhiên cùng những đồng đội lạc quan và tuyệt vời thì không còn gì bằng. Leo núi nhiều lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên mình thấy xúc động đến như vậy trước thiên nhiên....
16:30 Tới đỉnh tiếp... và bắt đầu xuống núi (lần này là xuống thật😆)
Xúc động thì cũng phải leo tiếp 1 đỉnh nữa, dù mặt trời 6h mới lặn nhưng do trời nhiều mây nên tầm 4h trở đi là khó có thể thấy tia nắng nào ló tới, trời bắt đầu nhiều sương trở lại. Mặc dù có thành viên bị đau, bị mỏi nhưng cả đoàn vẫn nỗ lực để leo lên đỉnh Maeshirane (前白根) để hoàn thành quãng đường đi xuống. Dù đã chậm hơn so với lịch trình khá xa những anh chị em ai cũng lạc quan có thể xuống kịp bus (Cô Th nói rằng 9h tối là chuyến cuối 🥺).
Sau khi bàn bạc và check kỹ lại bản đồ và chỉ dẫn trên núi thì đoàn tiếp tục đi tiếp. Từ hồ đầu tiên (Madagaike) trở đi chỉ có duy nhất đoàn mình trên đường đi nhưng may mắn rằng các biển chỉ dẫn và dấu hiệu trên đường vẫn có và rõ ràng đủ để chúng mình có thể tự tìm được đường xuống núi.
Trong suốt sự nghiệp leo núi (😂) thì lần leo này có 1 phút mình nghĩ là bản thân mất bình tĩnh nhất. Đó là khi mình và 1 thành viên bị tách đoàn, không có sóng điện thoại và dù theo trí nhớ của mình thì dù chỉ có 1 đường đi xuống từ điểm trước đó nhưng tự dưng có 2 lối đi xuất hiện... Mình gọi nhóm đi phía trước nhưng không ai hồi đáp... Lúc đó mặt trời đã bị khuất dãy núi trước, xung quanh chỉ toàn là sương và chỉ có 2 người tụi mình... Trong 1 phút đó mình đã cố bình tĩnh trở lại để chạy dọc 2 đường và phán đoán, thật may mắn sau khi chạy được 1 đoạn thì đã tìm đc 1 biển hiệu ghi 湯本温泉 (Yumoto onsen) là đích tới của cả đoàn, tính sơ sơ thì lượng đồ ăn và nước uống sẽ đủ, chỉ cần quyết tâm đi xuống thì sẽ tới đích.
Và quả là những người anh em tốt, 15p sau mình đã bắt kịp đoàn, có thể anh em thấy 2 thành viên đi cuối mất dạng nên dừng lại nghỉ lâu hơn một chút. Từ đây trở đi thì quãng đường trở nên khó đột ngột. Các dốc cao xuất hiện nhiều hơn, kết hợp với lá cây khô bị mủn do trời mưa khiến đường đi rất trơn. Sau khi vượt qua được đoạn đường trơn trượt thì đến đoạn dốc cao với nhiều đá nhỏ, rất dễ ngã.
6h, mặt trời xuống núi, thứ mọi người muốn tránh cuối cùng cũng đến 😳 Chiếc đèn pin 3 năm tuổi được lôi ra sử dụng lần đầu tiên. 5 năm rồi mới lại có trải nghiệm ở xuống núi khi trời tối. Lần này bình tĩnh hơn vì có kinh nghiệm (từ lần trước =))) và được nhiều anh chị em thiện lành dẫn đường (big thanks to N và C). Lúc đó chỉ nhìn thấy 2m trước mặt, không ánh đèn đằng xa báo hiệu và hơi sương đang ngày một dày lên, vậy mà đường đi vẫn dốc, vẫn đầy rễ cây và nhưng viên đá dễ trơn và trượt. Giờ thì mình đã hiểu vì sao route A có độ khó Moderate và mất tới 9 tiếng để đi.
Đi núi hay làm gì cũng vậy, không thấy đường đi, không thấy đích tới, đúng như anh Chai porter trong lần đi leo Fansipan có nói
trời tối thì con người bị mất cái niềm tin nên đi sẽ thấy lâu hơn
Buổi tối trong rừng không hề đơn giản, nhất là khi xung quanh tối om và không có dấu hiệu gì của chân núi thì việc giữ được niềm tin là thứ quan trọng nhất. Về mặt này thì điểm 10 cho các anh chị em đã vững tâm lạc quan đi tới cùng ngày hôm đó 🤟🏾
Các thành viên cũng đã thấm mệt, cái lạnh của sương rừng đêm trộn lẫn hơi nóng của mồ hôi khiến người ai cũng có thể tự bốc khói. Chỉ cần 1 lần nhầm đường thôi thì xác định ngủ đêm trong rừng, chính vì thế suốt dọc đường đi, cả đoàn lúc nào cũng sẽ để ý các biển báo được đóng vào thân cây, vẫn còn nghĩa là vẫn đúng đường, tối nay vẫn xuống được núi, đó cũng là hint duy nhất. May sao đi được tầm 1h thì bắt đầu nghe thấy tiếng suối, lúc đó mới biết được là sắp tới đích rồi 🥺
Trên đường đi xuống gặp 2 lần gặp vách tường xây để chống sạt lở, nhìn qua tưởng đường cụt, cũng suýt khóc đôi lần 😳 Do trời tối đi chậm hơn rất nhiều nên anh chị em đi 1 mạch, chỉ nghỉ duy nhất 1 lần để ăn uống nhẹ lấy sức hành quân.
Sau hơn 3 tiếng xuống từ đỉnh Maeshirane, cả đoàn cũng đã thấy được ánh đèn của suối nước nóng Yumoto 湯本温泉 từ phía xa. Lúc đó mới dám thoải mái cười nói hơn, và tự tin rằng tối nay sẽ có chăn ấm đệm êm chứ không thành hoàng tử, công chúa ngủ trong rừng 😅 Hình ảnh khu trại dưới chân núi với ảnh lửa bập bùng cũng rất đẹp, dù không được ấm êm như các vị nhưng đoàn 10 thanh niên nhếch nhác cũng hùng dũng bước qua dưới ánh mắt khó hiểu của nhiều người 🤣
Và dưới đây là một vài phản ứng của các thành viên trong đoàn
19:45 Xuống núi
Hạ sơn thành công xong tưởng như sắp đc lên tàu về Tokyo tắm và ngủ một giấc ngon lành thì với khả năng khẳng định của mình Cô Th đã làm cho ae ngã thêm 1 lần nữa. Chuyến bus cuối cùng đã rời đi gần 3 tiếng trước 🤣 Vậy là ngày buồn của anh em tiếp tục được nối dài bằng danh sách 20 khách sạn full slot do đợt nghỉ dài 4 ngày (4 連休). Cảm ơn anh H và chị H đã nhiệt tình và không tiếc tiền điện thoại để gọi 18 khách sạn trước khi số 19 nhận lời sẽ xem xét sắp xếp (10 người đặt phòng giữa tối không phải là việc đơn giản)
3 anh chị em với hi vọng le lói được ngủ dưới mái nhà đêm nay đã cuốc bộ tới tận nơi để nói chuyện với nhân viên khách sạn. Đúng là trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng thuê đc 2 phòng tập thể cuối cùng còn trống. Dù bếp đã đóng nhưng nhân viên vẫn sắp xếp làm 10 xuất ăn đơn giản cho cả đoàn. Ngoài ra thì có thêm bể nước nóng tự nhiên, combo thêm bữa sáng và chốt hạ bằng việc chị H - đại diện không ở Tokyo nên mọi người được dùng gói Go to travel giảm 35%. Mình vẫn nhớ cảm giác đấy, nó giống như cảm giác qua môn hồi đại học nhờ điểm điểm danh 🥳.
Dù kế hoạch bị kéo dài thêm 1 ngày nhưng cả đoàn ai cũng vui vẻ và có thể nghỉ ngơi thoải mái sau khi được anh H cho xem phim Hồi chuông tử thần 👻
Đi du lịch nhiều khi thiếu thốn đủ thứ, phát sinh đủ chuyện nhưng nhờ thế mà mình trở nên bình tĩnh hơn, tin tưởng và chân quý đồng đội hơn. Dù khó khăn lớn đến nhường nào, nếu có đồng đội vững tin bên cạnh thì sớm hay muộn cũng sẽ vượt qua và tận hưởng thành quả cùng nhau.
Cảm ơn anh chị em vì 1 chuyến đi đáng nhớ, một trải nghiệm khó quên và vì 1 happy-ending cho cả đoàn.
~~Chân thành xin lỗi vì đã shift delete toàn bộ ảnh và video trong quá trình mình làm clip tổng kết =))~~
Xin chào và hẹn gặp lại! (trong một chuyến đi khác ít thứ phải nhớ hơn 😜)
ps: Không nhận được tiền quảng cáo nhưng vẫn xin để link khách sạn hôm đó lại để tri ân =))
http://www.spa-kamaya.com/