Leo núi Tsubakuro 燕岳 - 2763m

Đăng vào
11 phút
Leo núi Tsubakuro 燕岳 - 2763m

Tròn một năm sau chuyến đi (bão táp) Phú Sĩ, mình lại tiếp tục (dại dột) host một kèo thể lực nữa, điểm đến lần này là đỉnh núi 燕岳 (Tsubakuro) - dãy Bắc Alps thuộc địa phận tỉnh Nagano. Tsubakuro không nổi tiếng ngay với cả người Nhật nhưng trên đường cung leo có nhà trọ trên núi (Enzanso) được coi là đẹp nhất Nhật Bản.

Nhóm mình gồm 10 thành viên và hơn một nửa chưa leo núi lần nào nên trekking Tsubakuro và trọ tại Enzanso là lựa chọn an toàn và khá dễ ngay cả với những thành viên mới. Thêm một điểm cộng nữa là hoàn toàn có thể đi từ Tokyo trong 2 ngày T7, CN.

Mọi thông tin về lịch trình, link đặt vé, book phòng, địa điểm ăn uống mình đều note lại tại đây, anh chị em nào có hứng thú có thể PM mình.

Nhóm xuất phát từ Shinjuku lúc 6:35, theo lịch trình thì sẽ tới bến bus Azumino Hotaka lúc 11:15 để bắt chuyến bus lên suối nước nóng Nakabusa (điểm bắt đầu leo). Do tắc đường nên 11:45 mới tới nơi, cũng may là vì thế nên biết thực ra đi taxi (2 xe 5 chỗ) lên thì sẽ rẻ và tiện hơn.

Đường đèo đi lên rất đẹp và hơi giống Tam Đảo 😂

Lúc đi lên nghe bác lái xe nói là sau 3h thời tiết trên núi thay đổi rất nhanh nên cực kì nguy hiểm (「とっても危険だよ!」) nên ngay sau khi điền tờ lịch trình leo núi, danh sách thành viên thì cả nhóm xuất phát. 🗻

12:50 từ suối nước nóng Nakabusa ♨️

Cung leo từ Nakabusa có đoạn khởi đầu tương đối khó, đường đi rất dốc và phải bám, leo liên tục trong khoảng 30 phút đầu tiên, cũng may là anh em đã khởi động trước khi đi nên không bị chuột rút 😂

Đoạn đầu vừa mệt, vừa hơi nản vì không gặp đoàn nào đi lên mà toàn là các đoàn đi xuống.
Sau khi vượt qua đoạn đường vất vả đầu tiên, các đoạn dốc thoải hơn ở lưng chừng núi bắt đầu hiện ra.

Anh chị em cũng có thời gian để nghỉ ngơi, uống nước và ăn nhẹ bổ sung năng lượng.

Đoạn đường sau đó cũng khá rộng và bằng phẳng, mọi người vẫn có thể vừa đi vừa nói chuyện.

Trên đường lên đỉnh Tsubakuro cũng rất nổi tiếng với trạm nghỉ túp lều "dưa hấu". Dưa hấu ở đây được cắt theo miếng (1/8 quả) và bán với giá 500¥.

Giờ mới biết ăn dưa hấu với muối ngon tuyệt vời!

Trước khi đi mấy ngày hôm nào cũng mưa mà tới hôm đoàn mình leo nắng đẹp, dịu mà không quá gắt. Thời tiết cũng tuyệt vời như dưa hấu =))

Từ đây trở đi, các cây tán cao đã ít dần, có thể nhìn rõ được sườn núi cũng như thấy được toàn bộ dãy Bắc Alps. Sau khi bổ sung nước và muối cả nhóm lại tiếp tục lên đường. Trên đường đi đã bắt đầu vượt qua những nhóm khác, chủ yếu là những bác cao tuổi. Từ đó trở đi không còn các cây cao nữa, 2 bên chỉ còn những rặng cây cao ngang vai, chính vì thế có thấy được toàn cảnh 2 bên, gió thổi dịu nhẹ dễ chịu, trải nghiệm cũng như cảnh vật xung quanh đều hơn Phú Sĩ rất nhiều.

Đoạn cuối mọi người cũng đã thấm mệt nên vừa đi vừa nghỉ khá nhiều, dù sao thì cuối cùng thì cũng thấy trạm nghỉ.

Có mặt tại trạm nghỉ lúc 5:30 → leo hết 4 tiếng 40 phút (vượt tốc độ trung bình là 6 tiếng), với một đoàn chưa có kinh nghiệm leo núi thì đã hoàn thành xuất sắc mục tiêu 👏

Các bạn nữ đã hoàn thành xuất sắc chặng leo, không kêu mệt và vẫn tươi tỉnh =))

Do trời cũng đã tối, gió cũng bắt đầu mạnh và nhiệt độ giảm khá sâu nên mọi người vào check in và nghỉ tại enzanso. Nhóm mình đăng ký phòng tập thể (phải ngủ chung với người khác), nhưng có vẻ do 10 người nên được bố trí 1 phòng riêng 12 chỗ nằm.

Trong kế hoạch có cả xem hoàng hôn nhưng do cả nhóm đều muốn nằm nghỉ cộng thêm việc trời nhiều mây nên đành bỏ cuộc. Vì trên núi nước rất hiếm nên chỉ có thể rửa mặt, lau người mà không được tắm. Nghỉ ngơi xong cả nhà đi ăn tối, thậm chí đi ăn cũng được (bị) xếp vào phòng riêng.

Trên này hầu như rất ít thanh niên và thậm chí bọn mình là những người nước ngoài duy nhất, không rõ là đi không đúng đợt hay núi này ít người biết nữa.

Suất ăn tối khá đầy đủ, cơm và miso được free dù đồ ăn không được tươi lắm. Ngoài việc đói và nghĩ rằng phải ăn thật nhiều cho chặng xuống ngày mai nên mình không để thừa tẹo đồ ăn nào. Vậy mà có vài thanh niên không nghĩ đến trẻ em ở châu Phi, lãng phí thực phẩm...

Thực ra có thể do mọi người quá mệt và đồ ăn không được ngon, giờ mới thấm thía lợi ích của việc nấu ăn ~~không ngon~~ (và tự ăn đồ mình nấu hằng ngày) có tác dụng =))

Về đến phòng thì xoè quạt một lúc rồi đi ngủ, đôi chim bồ câu chui vào góc ngủ hay làm gì đấy. Đèn ở đây không có công tắc và sẽ được tắt lúc 9 giờ tối.


Các chị em đã tìm hiểu và biết được là mặt trời sẽ mọc vào 3:30 sáng (chắc theo múi giờ việt nam =)))


Trộm nghĩ hôm qua chị em đùa thì đúng 3:30 sáng chuông báo thức kêu...


Vì ở đây ăn sáng sẽ phải xếp hàng và chia theo đợt nên mấy ae lục đục dậy, đánh răng, rửa mặt, trang điểm rồi xuống xếp hàng ăn sáng để kịp kíp 4:45. Kết quả là vẫn phải đợi chị em tầm 15-20p 🤣

Dễ nuôi nên vẫn hoàn thành suất ăn.

Mỗi suất ăn giá khoảng 1000¥, dù không tươi lắm nhưng vẫn rất hợp lý, nhất là ở độ cao 2500m.

Hôm đó mặt trời mọc lúc 5:31, dù đây là lần thứ 3 mình leo núi nhưng vẫn chưa bao giờ hết ngỡ ngàng về vẻ đẹp của thiên nhiên từ đỉnh núi.

Vốn dĩ mình thích leo núi vì như thế. Hồi bé cuối tuần chỉ muốn nằm nhà chơi điện tử, xem phim, càng lớn rồi cuối tuần càng muốn ra khỏi 4 bức tường, để tâm trí đi xa dăm ba nghĩ suy về công việc, cuộc sống hay ngày mai ăn gì. Vài giây thôi mà để có được thì không chỉ cần tiền (để đi) mà phải bỏ công (để leo) nên càng trở nên chân quý.

Và có người chia sẻ cùng nữa thì càng vui :))

Bọn mình phải self check-out trước 7h sáng nên cả nhóm về phòng thay quần áo, dọn dẹp đồ đạc rồi gửi ở giá để đồ sau đó xuất phát lên đỉnh núi.

Mặt trời còn chưa lên cao, quãng đường lên đỉnh lại ở sườn tây kèm gió to nên mọi người đều phải đội mũ.

Sau khoảng 40 phút trekking, cuối cùng thì cũng chinh phục được đỉnh núi.

Phú Sĩ là đỉnh núi cao nhất Nhật Bản nên rất nhiều người muốn leo. Việc có quá nhiều người, tắc cả đường lên đỉnh khiến trải nghiệm rất tệ, ngoài việc ngắm bình minh, cảnh vật bên đường leo Phú Sĩ đều khó có thể so sánh với Tsubakuro.

Sau khi lấy đồ, uống cafe (như mọi buổi sáng khác), 7:50 cả đoàn bắt đầu xuống núi.

1 cốc cafe được tận 3 bức ảnh

Vì được nghỉ ngơi 1 đêm khá thoải mái và thời tiết ủng hộ nên quãng đường leo xuống không có gì khó khăn. Tới suối nước nóng Nakabusa là 11:00 (3 tiếng 10 phút)

Ơn zời, cuối cùng thì sau 2 ngày cũng được tắm, đi với nhau mãi rồi giờ lại được tắm onsen với nhau, tình cảm anh em lại thêm nồng thắm =))


Vì taxi rất hiếm nên lượt về bọn mình đi xe bus về Amizuno Hokata lúc 13:45. Bác lái xe rất tốt bụng khi còn vòng lại trả điện thoại của một thành viên trong đoàn (cô gái đãng trí - người yêu của người đàn ông phải quỳ tối hôm đó)


Do chuyến bus về Shinjuku xuất phát lúc 15:35 nên cả đoàn đã chọn một quán Ý gần bến xe. Trong vòng 1 tiếng, bác bếp trưởng đã phục vụ 10 người (set ăn gồm khai vị, món chính, nước uống và tráng miệng).

So với ở Tokyo thì bữa trưa rất ngon và rẻ nên đã tip thêm cho bác 1 sen :))


Sau đó thì lại là lên bus đi và đợi tắc đường do có tai nạn... Lần leo núi nào cũng 9h mới về tới Tokyo. T_T

Mình có ông anh là bạn "lên đỉnh", cả 3 lần leo núi 2 anh em đều đi cùng nhau. Từ Việt Nam rồi sang tận Nhật, bình thường chẳng bao giờ gặp, cứ thấy tin nhắn là biết rủ đi nhau leo núi.


Fansipan

Phú Sĩ

Tsubakuro

Ông anh nhiệt tình từ tận Ibaraki xuống, mang theo cả máy ảnh để chụp ảnh cho cả đoàn nên thành ra lại ít có ảnh.

Có mỗi ảnh này là đẹp (đôi) xoxo

Lúc đi có chia cặp để mọi người để ý lẫn nhau, mình cặp với Nhất (vì 2 thằng đều leo Fansipan và Phú Sĩ rồi) và kết quả là trong cả lúc đi và lúc về 2 thằng không thấy mặt nhau 😂 (1 ông chốt đầu, 1 ông chốt cuối)

Lần nào leo núi cũng mỏi, đang leo lúc nào cũng tự hỏi mình ở đây làm gì, đi về ai cũng kêu mệt, lần sau không đi nữa. Vậy mà có vị gặp lần này là lần thứ 3 =))

Đi với mọi người, dù mệt với vất những vẫn động viên nhau cùng nhau tiến lên. Rồi sau cùng cả nhà về đích an toàn, mọi người đều làm được những thứ mà bản thân nghĩ là vượt quá khả năng của mình. Nhìn những thứ bình thường không thấy, chạm tay được đến những chỗ không nhiều người chạm được. Không phải thú vị sao.

Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì phải đi cùng nhau

Cảm ơn mọi người vì đã là những người bạn đồng hành mạnh mẽ và dễ thương, rất mong có vinh hạnh được đồng hạnh cùng các vị lần thứ 4, lần này nhớ đừng quên điện thoại trên xe bus nữa nhé =))